• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1 : Thương Vũ Đại Lục

Thương Vũ Đại Lục

Trên Thanh Địa sơn , ngọn núi bên trên.

Lúc này, trên ngọn núi đang đứng lấy hai đạo thân ảnh ,một già một trẻ , vị lão giả đang đứng cạnh một đứa trẻ, như hai chiều thái cực, lão giả một bộ bộ tiên phong đạo cốt dáng vẻ , mặt mày nhăn nheo ,đôi mắt đục ngầu mang theo vẻ tan thương , kèm theo tóc trắng bạc phơ , ngược lại với lão , đứa trẻ có mái tóc màu đen , khuôn mặt trắng sáng , nhìn là biết sáng sủa , đi theo là đôi mắt lấp lánh ngây thơ hồn nhiên của tuổi trẻ, chừng 10 tuổi.

Lão giả nhìn đứa trẻ một hồi mới từ từ nói ra.

"Thương Vũ đại lục , Là một phương thế giới rất phồn hoa đã từng có Thần Tiên bay vòng, Tiên Nhân giảng đạo rất hoà thuận, ta sống ở thời kỳ đó, đã tận mắt chứng khiến được thần tiên bay lượn khắp nơi trên bầu trời rất là phồn hoa có thể gọi là , thời kỳ hoàng kim, nhưng sự phồn hoa cũng có lúc phải héo tàn , đã có một trận hạo kiếp , làm cho giới này bị hủy diệt vô số Tông môn, Thánh Địa và Thần Tiên Thế Gia , và tất cả là tại cái lũ sinh vật thần bí đó" , lúc này lão giả nhìn qua thiếu niên lại nói bổ sung thêm một câu " trong miệng mọi người hay được gọi là ma tộc."

"Hạo kiếp đó chính là do Ma tộc từ ngoại vực đi vào , tạo cho sinh linh ta một trận hạo kiếp trước nay chưa từng có, chúng tàn sát phàm nhân một cách bừa bãi , chúng ta cứ ngỡ như sắp diệt vong , thì cùng lúc này , các vị thần tiên đứng ra, muốn bảo vệ cho phàm nhân , thế là họ cùng ma tộc nổ lên một trận đại chiến , trận chiến đó được người đời gọi là Thần Ma Chi Chiến , cuộc chiến đó đã làm cho biết bao nhiêu vị thần tiên phải ngã xuống, có người trước khi chết mà tự bạo , có người vì muốn bảo vệ cho phàm nhân chúng ta mã xả thân mình cuối cũng ngã mình tại nơi chiến trường , mặc dù thần tiên nhìn như trật vật không chịu nổi, những cuối cùng cuộc chiến đó ma tộc đã bị các phương thế lực bứt lui, nhưng cái giá cho việc này là quá lớn, làm cho giới này thần tiên ngã xuống hơn một nửa, khiến chúng ta đạo này tu thành thần tiên truyền thừa đoạn tuyệt gần như không còn.

Dứt lời lão nhân ngửa mặt lên trời , nhìn lên đầy trời ngôi sao tâm tình chập chờn.

"Tổ Phụ !!! Có phải ngài đã từng là một trong số thần tiên đó không?"

Lúc này Lão Nhân nhìn xuống đứa bé nghi ngờ nói " Sao con lại hỏi như vậy?"

Lúc này đứa trẻ cười hì hì nói" tại vì ngài kể cái cố sự này hết sức là đặc sắc giống như đã ở đó và chứng khiến qua vậy, nên con mới tò mò hỏi thử thôi ạ"

Lão nhân nhìn nhìn chằm chằm đứng bé trước một lúc mới gật gật đầu trầm trọng nói.

"không sai ta cũng đã từng được gọi là thần tiên , nhưng cũng không là cái gì đáng tự hào."

Lúc nói đứa trẻ nhìn ra được sự âm trầm của Ông nội mình bèn lên nói " Tổ Phụ cần gì phải buồn, mặc dù ngài đã không còn là thần tiên nữa, nhưng trong lòng con, ngài vẫn mãi mãi là ông nội đáng kính của con, bên trong lòng con thần tiên sống ."

Lão nhân nhìn sang đứa trẻ cười cười sẵn tay bế nó lên nói " Đứa nhỏ này càng ngày càng biết nịnh hót rồi ha"

"Đâu có đâu, lời con nói của con đều là thật lòng mà , ông nội đừng có mà chê cười con"

Đứa nhỏ được ông nội mình bế lên cười đùa thân thiết vô cùng , lúc này từ trong căng nhà trang cách đó không xa có một tiếng nói của một người phụ nữ vang lên "Phong nhi vô ăn cơm , kẻo trời trở tối "
— QUẢNG CÁO —


Lúc này lão nhân bế đứa nhỏ cũng phản ứng lại đồng thời dừng động tác của mình lại , mới nhẹ nhàng thả đứa trẻ xuống dưới đất , răn dạy nói
"Đến ăn đi ,ngày mai là phải xuống núi rồi nhớ ngủ sớm, trẻ con ngủ trễ là không tốt"

Đứa nhỏ nhìn nhìn lão nhân một hồi đầy mặt là sự tiếc nuối , nhưng cũng không có cưỡng cầu, quay lại tiến vô nhà tranh.

Lão nhân nhìn đứa trẻ bóng lưng thở dài nói
"Là một đứa nhóc thông minh ,đáng tiếc đứa nhỏ này thân mang linh căn, giống anh nó , nhưng lệnh bài chỉ có một tấm a, không biết ta có thể che trở cho nó được bao lâu nữa đây , mong là đội tuần tra tiếp theo đều đừng là vương giả đến , nếu không phiền phức lại nhiều."

Nói xong câu này lão giả vẫn là nhìn về mặt trăng vì thế giới này không phải là địa cầu nên có tận cái 3 mặt trăng thật ra là 4 nhưng hôm nay lại không có xuất hiện cái thứ 4, màu sắc cũng không phải màu trắng bình thường.

"3 ba cái mặt trăng sao ? cũng không biết linh vật kia ,đã thành thục hay chưa "
...

Trong nhà tranh

"Phong nhi nãy giờ con đi nghe Tổ Phụ kể cố sự sao ?"

"Dạ vâng vì Tổ Phụ kể cố sự rất hay, nên con rất muốn nghe nhiều thêm chút ạ."

Người phụ nữ lớn tuổi nhìn đứa nhỏ một hồi lại mỉm cười nói "Anh trai con cũng thích nghe cố sự do ông nội con kể" nói xong phụ nhân mới nhớ ra cái gì nói thêm" không biết việc làm ăn trên trấn của nó ra sao rồi nữa"

Đứa nhỏ thấy mẹ lo lắng bèn nói

"Mẹ đừng lo anh vẫn gửi tiền về hàng tháng mà chắc là không có truyện, mẹ đừng lo lắng quá độ."

"Những tháng này, anh hai của con không gửi thư về ,nhà hỏi thăm tình hình , đồ ăn mẹ gửi cho nó cũng không biết có nhận được hay chưa nữa."

Đứa nhỏ mặt ngoài hưởng ứng, nhìn mẹ mình tươi cười ,nhưng trong lòng lại thầm nhủ " thì ra là vì cái này, mẹ không tự tin về tài năng trù nghệ của bản thân, con cũng hiểu mà, vì nãy giờ con cũng có ăn được gì đâu"? , Nghĩ là nghĩ như vậy nhưng Lý Thu Phong vẫn rất là ngon ngoãn cho đồ ăn vô miệng.
— QUẢNG CÁO —

Buổi tối trong căn nhà tranh cứ như vậy mà bình yên trôi qua.

Lúc này Tâm Huệ Trấn một quán đồ ăn , lúc này có một vị thiếu niên trạc tuổi 17 , đang ngồi ăn ngấu nghiến đồ ăn trên bàn một cách sạch sẽ , nhìn như sắp chết đói vậy, ăn xong.

Thiếu niên đứng lên , không định gọi tiểu nhị ý nghĩ, mà là đến quầy chính nói.

"bao tiền?"

Người thu ngân đứng đây cũng cười cười nói

"của quý khách 3 đồng bạc 2 đồng xu " người thu ngân nhìn về hướng thiếu niên vừa cười vừa nói.

Thiếu niên cau mày hỏi "tại sao mắc hơn 2 đồng xu ? , so với hôm trước."

Thiếu nữ đứng ở quầy cũng cười nói "do hôm nay , quý khách gọi thêm hai cái màn thầu nữa ạ."

Thiếu nghe vậy thấy mình có tí thất thố vội gãi đầu lấy từ trong người đúng 3 đồng bạc 2 đồng xu để lên trên quầy, lúc này mới đi ra.

Thiếu niên vừa đi xong, lúc này thiếu nữ thu ngân mới thở dài , nói với tiểu nhị đang ở một bên cạnh" người đàn ông này đến quán ta máy lần toàn ăn như sắp trên đói vậy quán ta cũng gọi như là quán ăn số một số hai ở cái trấn này hắn làm vậy thật là mất mặt quán ta a."

Lời than phiền của thu ngân bị tên tiểu nhị thu hoàn toàn vô mắt , khuôn mặt mệt mỏi cũng bất lực của người thiếu nữ thu ngân.

"Hay là, báo lên bà chủ ,cấm tên này vô quán ta đi , được không Ngọc Tỷ "

"Nhưng mà ..."

Người tên Ngọc Tỷ nghe vậy, quay sang định nói nhưng bị tiểu nhị cắt ngang " đừng nhưng nhị gì cả , tỷ để truyện này cho đệ , ngọc tỷ , tỷ cứ đợi tin của đệ ."

Thiếu nữ thấy bóng lưng tiểu nhị dần rời xa ,mới che miệng đang cười thầm của mình lại.

...
— QUẢNG CÁO —


Lúc này ra khỏi quán Thiếu niên không phải ai khác là Lý Thu Nhiên tên kiếp trước của hắn là Trần Thiên Nhiên, sống lại cũng không quá khó để thích ứng cái tên , trên địa cầu ở đất Việt.

Kiếp trước một cái giang hồ chợ búa do lanh lợi làm việc cẩn thận nên mới leo vị trí trọng tâm trong bang, nhưng ai ngờ thằng anh em vào sinh ra tử của mình vậy mà là cảnh sát ngầm thế là bị bắt , khi được áp giải thì bị sự cố ngoài ý muốn chết đi , khi sống lại một thế mới suy nghĩ lại và biết được người làm nên vụ tai nạn đó, để hại chết mình chín phần mười là đại ca của mình, người mà mình luôn kính trọng.

Đời này sống lại , ta muốn ngao du thế gian, không bị ai gò bó , không ai có thể ra lệnh cho mình , nói thiên hạ vô địch thì không dám nhận, nhưng danh trấn một phương thì ta muốn, còn về mỹ nhân thì thôi mình , ở kiếp trước cũng đã chơi nhiều , thấy hơi chán một tí , kiếp này nếu mạnh nhất mới đi tìm nữ nhân, nếu không hạ tràng cũng không biết thảm thế nào.

Khi vừa xuyên qua hắn còn ngơ ngác khi tìm hiểu được đại khái về thới giới này, thì mới nhận ra thế giới này có thể có thể tu luyện , ta cũng từng ngây thơ qua , mấy lần từng định triệu hoán hệ thống, nhưng đều không thành công, nên cũng coi như thôi.

nhưng khi nghe Tổ Phụ mình kể cố sự , thì hắn mới biết được tu tiên đạo này, đi cũng không thông lắm, nếu muốn tu phải tìm mấy cái tông môn lâu đời kia, nhưng những tông đó ở đâu hắn còn chưa biết , nói chi học công pháp của người ta, quan trọng là Lý Thu Nhiên cũng không biết mình có linh căn hay không nên cũng chỉ đành quăng đi cái này tu hành chi đạo đường, mà là hướng đến võ đạo đường.

Võ đạo là sau khi Thần Ma Chi Chiến do một vị Vương Cấp Thể tu lúc gần lìa đời sáng tạo , võ đạo dựa vào phần lớn là Thể Tu một đạo , nhưng vì cho phàm nhân luyện , nên về sau đã được các vị cố nhân sửa chữa qua , dần càng trở nên hoàn thiện hơn.

Theo mình tìm hiểu được ở chỗ Môn sinh của Lưu Đức Viện, thì Võ Đạo mặc dù là phàm nhân không chạm đến được tiên thần lực lượng được, nhưng luyện thể , có được sức mạnh to lớn, kéo dài tánh mạng còn gọi là dưỡng sinh , cũng không tồi rồi.

Võ đạo được chia làm Võ Đồ , Võ Sĩ , Võ Sư , Tông Sư

Chia như vậy mình cũng nắm chắc đại khái.

"Còn về việc làm sao tu luyện thì nó rất tốn kém, theo tìm hiểu được thì học tại Lưu Đức Viện học cơ sở quyền pháp cũng phải tốn 1 đồng Kim Tệ một tháng , ở chỗ khác giá cả cũng không khác nhau là mấy."

"Phải biết ăn no nê, ở quán ăn sang trọng, cũng bất quá 3 đồng bạc , tiền tệ ở Thiên Vũ Đế Quốc là 110 đồng bạc đổi lấy 1 đồng Kim Tệ vì chủ yếu Thiên Vũ Đế Quốc đang trong thời kỳ lạm phát thiếu đồng kim tệ đang rất thiếu,nếu chuyển một đế quốc khác chắc giá đổi kim tệ sẽ rẻ hơn đôi chút.

Nhưng là cái này chỗ dạy võ , cùng mấy cái kia ăn cướp công khai, khác nhau ở chỗ nào?"

Cách Chương


liên quan Spice Up Your Love Life