“ Đứa nhóc cùng với nguồn năng lượng này thực sự rất là tràn đầy sức sống a, chủ nhân!”
“ Đúng vậy, Gelel rất là đáng gờm”
Nghe lấy sự cảm thán của Hugin đang đậu ở trên vai mình, Sana cũng liền nở lấy một nụ cười gật đầu đồng ý với lời nói của nó.
Mà, đã tìm ra khoáng mạch rồi, đứng đây cảm thán cũng không có ích gì nữa. Với lại cũng đã quá muộn rồi, nên phải về nhà thôi. Thế là Sana liền lên tiếng hướng về phía tiểu tinh linh vẫn còn đang say mê ngâm mình trong cái cột năng lượng phía trước gọi.
“ Gelel, dừng một chút rồi ra đây ta biểu cái.”
Nghe lấy tiếng kêu gọi của chủ nhân mình, tiểu tinh linh liền mở choàng đôi mắt của mình ra và vui sướng rời khỏi cột năng lượng rồi vây lấy đôi cánh nhỏ nhắn của mình bay về phía Sana.
“ Tốt, tốt, tốt, siêu tốt luôn”
Thấy được đứa bé phấn lắc lư trước mặt mình như vậy, Sana liền thở dài lấy một hơi. Mới đầu hắn tính đưa nó trở về nhà cùng mình, nhưng khi thấy được chỗ này rất có ích cho sự phát triển của đứa bé thì Sana liền quyết định để nó ở lại vậy.
Cứ ở chỗ này hấp thu lấy năng lượng để lớn mạnh bản thân cũng là chuyện rất tốt. Trong quá trình hấp thu thì cứ ngủ say lấy cũng đỡ cảm thấy buồn chán và cô đơn. Với lại cũng tiện thể để con bé trông trừng giùm hắn chỗ này luôn.
Trước khi rời đi Sana sẽ lập lấy một khế ước thông linh thú với nó. Không phải là dấu ấn cao cấp mà hắn đã mua từ hệ thống, mà là thuật khế ước của thế giới Ninja này.
Nhưng nó cũng không phải là bản gốc mà là bản đã được hắn cùng với Inoue cải tiến ra. Chỉ là thêm lấy một chức năng nhỏ thôi.
Sau đó nếu như mà Gelel cảm thấy chán và nhớ hắn, muốn chơi đùa thì có thể dùng tinh thần của mình tác động đến dấu ấn khế ước mà hắn đã in ở trên người con bé. Khi đó Sana sẽ cảm ứng được và triệu hồi nó tới chỗ của hắn.
Thế là sau khi hoàn thành lấy mọi việc rồi cưng nựng một lúc vẻ mặt đáng yêu và đang buồn bã tràn đầy sự không nỡ rời xa hắn của Gelel lúc này. Sana liền thúc giục con bé trở lại cột năng lượng để tiếp tục công việc nâng cao sức mạnh của bản thân.
Đợi cho nó chìm vào giấc ngủ thì Sana mới cùng với Hugin nhanh chóng rời khỏi khu mỏ và cũng không dây dưa đi chỗ nào nữa mà là thẳng hướng Konoha trở về.
Ngày hôm nay phải nói là hắn thu nhập rất lớn. Ngoài cây dù là mặc định mình sẽ có rồi, thì còn có thêm được một tiểu tinh linh vô cùng đáng yêu, và tặng kèm một cái mỏ năng lượng quý nữa.
Giờ cứ nghĩ tới bản thân mình đã thuộc loại người trong nhà có mỏ là Sana cảm thấy lâng lâng rồi. Còn chưa kể đến cái cái mỏ này cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ quý giá nữa chứ. Rất lâu trước đó chỉ cần có nó thôi là đã đủ để làm cho toàn bộ một quốc gia trở nên hùng mạnh rồi.
Nếu như có thể vận dụng tốt và tương lai không có bất kỳ thảm hoạ diệt thế nào, thì Sana chắc chắn một điều, hắn sẽ trở thành người giàu có nhất thế giới, và sống lấy một cuộc sống vô cùng sung sướng trong thời gian rất dài. Ha ha ha ha ha.
Mà mơ mộng lấy một chút cho sảng khoái là được rồi, vẫn nên nhìn vào hiện thực tàn khốc đi là vừa. Làm gì có chuyện cái thế giới này sẽ bình yên mãi được cơ chứ. Chưa kể đến việc thế giới này đã và sắp bị chủng tộc người ngoài hành tinh Otsutsuki ghé thăm. Sana còn có một suy đoán rất là to gan về cái hệ thống mà mình đang nắm giữ nữa. Haizzz, cuộc sống mà, vẫn phải cố gắng phấn đấu thôi.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng dù sao thì hôm nay vẫn là một ngày rất vui sướng, và mang theo cái tâm tình đó, trước khi trời tối, Sana đã trở về đến nhà của mình.
“ Mọi người, ta đã về.”
Ngay khi Sana bước vô cửa nhà của mình và lên tiếng báo cho mọi người rằng mình đã trở về thì một cái bóng nhỏ lập tức phóng vèo đến hắn.
“ Oa Oa, Oniichan đã về. Bánh gốm của ta đâu, bánh gốm của ta đâu.”
Không thể làm gì trước sự ham ăn nhiệt tình của em gái mình, Sana chỉ có thể nhanh chóng lấy túi bánh ở trong bóng của mình ra rồi đưa cho nó.
“ Đây đây đây, của ngươi đây.”
Và ngay khi nhận được túi bánh thì người em gái đáng yêu của Sana liền không còn quan tâm đến người anh đáng thương của nó, mà là lập tức cầm lấy bịch bánh hớn hở chạy vào cái vô trong nhà. Chẳng lẽ nó không quan tâm gì người anh đã phải cất công đi xa nhà trong cái thời tiết giá lạnh để có thể mua được bánh cho nó sao.
Gặp vậy Sana không hiểu sao lại cảm giác được trái tim mình rất là đau thương. Mà không sao, vui vẻ lên nào, mình vẫn còn Gelel siêu siêu đáng yêu nữa mà.
Phấn chấn lại tinh thần, Sana liền cấp tốc cởi lấy giày của mình rồi bước trong nhà. Đi qua phòng khách thì hắn gặp được cha mình đang ngồi nghỉ ngơi ở trong đó. Và ngay khi thấy được con trai của mình trở về, đối phương liền lên tiếng hỏi.
“ Sao lần này ngươi về muộn vậy, gặp chuyện gì sao?”
Sana nghe vậy liền duỗi lấy thân thể mệt mỏi của mình rồi trả lời.
“ Lần này đúng là gặp được một số chuyện thật, tí nữa ăn cơm rồi ta kể cho.”
Sau đó thì không để ý lấy vẻ mặt hiếu kỳ của cha mình, Sana liền nhanh chân hướng vô bếp và thấy được mẹ mình cùng với Misaki đang bận rộn chuẩn bị lấy bữa ăn tối.
Và khi thấy Sana, mẹ hắn, Riko liền nở lấy một nụ cười ôn nhu chào mừng hắn về nhà.
“ Sana-kun đã trở về rồi sao. Có đói thì ăn tạm bánh nha, một chút nữa là sẽ có cơm ăn rồi.”
“ Vâng ạ”
Khác với mẹ của hắn, Misaki chỉ liếc nhìn lấy Sana một cái rồi lại bắt tay vào việc của mình.
— QUẢNG CÁO —
Gặp vậy hắn chỉ nở lấy nụ cười nhẹ nhàng, sau đó thì Sana mới phát hiện ra trong một góc của căn bếp, em gái mình đang hứng khởi phân chia bánh cho Lão Xù và Mugin. Ngay sau đó, từ trong bóng của hắn cũng lao ra Hugin và Tiểu Hắc để tham gia náo nhiệt. Và trước khi đám bọn chúng trở nên ồn ào, Sana liền đuổi cả lũ ra vườn mà nghịch tuyết.
Có vẻ như là Sane cũng tính mang bánh chia cho Totoro nữa, nên lập tức liền dẫn theo cả đám lao ra ngoài. Lúc này Sana lại đột nhiên cảm thấy có chút thương cảm cho Totoro, tội nghiệp thật, giờ này đáng lẽ nó nên sung sướng chìm vào giấc ngủ đông mới đúng, không biết có một người chủ nhân như con bé là khổ hay là sướng nữa.
Bất tri bất giác, Sana liền nhận ra, nhà hắn không biết lúc nào trở nên náo nhiệt và đông đúc như vậy. Đó còn là chưa kể đến Gelel đáng yêu mà bản thân mình đã để lại chỗ khoáng mạch nữa. Sana còn có thể chắc một điều, với năng lực sáng tạo sinh mệnh của mình thì trong tương lai, cái gia đình này sẽ càng thêm nhiều thành viên nữa.
Mà náo nhiệt cũng không tệ, lâu lâu một người hướng nội, thích sự tĩnh lặng như hắn có thể cảm nhận được bầu không khí vui tươi tràn đầy sức sống như vậy cũng rất tốt. Cảm thán xong một hồi thì Sana liền xách lấy tay áo của mình rồi lao vô phụ một chút mẹ và Misaki.
Và rất nhanh mọi thứ đều được chuẩn bị hoàn tất, bữa tiệc cuối năm của nhà hắn rốt cuộc được bắt đầu.
Một bữa tối gia đình ấm cúng và náo nhiệt với hai người lớn, ba đứa trẻ con, hai con quạ, một con mèo. Tiểu Hắc thì không ăn lấy thức ăn của loài người nên là liền rời khỏi nhà để bắt đầu lấy chuyến đi chơi đêm thường ngày của mình.
Trong khi ăn lấy những món ngon thì Sana cũng lên tiếng kể về chuyện thú vị mà mình mới gặp ngày hôm nay. Mà chỉ nói đến chuyện có liên quan đến những người dân du mục thôi, nếu như hắn cũng kể ra việc mình đột nhiên kiếm được một cái mỏ năng lượng siêu siêu quý hiếm nữa, thì cha mẹ của hắn sẽ rất sốc cho mà coi. Thôi, tốt nhất vẫn là giữ bí mật chuyện đó đi.
Mà cha mẹ của Sana đã biết việc hắn thường xuyên lén lút rời khỏi làng để đi ra ngoài từ lâu rồi. Cũng không phải là chuyện gì cần giữ bí mật, bọn họ biết cũng chẳng hề có ý kiến gì cả. Dù sao thì Konoha đúng là có chút kiểm soát nghiêm ngặt việc Ninja rời khỏi làng thật, nhưng chỉ cần không bị ai phát hiện thì lén lét rời đi cũng không có vấn đề gì.
Và sau khi vui vẻ nghe xong chuyện của Sana thì cha mẹ của hắn lại nói đến việc Sane sắp phải đến trường để đi học, cùng với theo đó mà nhớ đến rất nhiều chuyện thú vị hồi còn trẻ của bọn họ nữa.
Rồi khi bữa cơm ấm cúng này kết thúc thì sau khi dọn dẹp xong và nghỉ ngơi lấy một lúc, mọi người liền rủ nhau ra ngoài đường phố đi dạo, tham gia sự náo nhiệt trong ngày cuối cùng của năm này.
Cùng gia đình đi dạo trên đường phố của Konoha lúc này, Sana thấy được những ánh đèn lung linh và những âm thanh hân hoan ở khắp mọi nơi.
Mọi người đều đổ ra đường, đầy phấn khởi và háo hức chào đón năm mới. Tiếng cười, tiếng nói và những âm thanh vui tươi vang vọng ở cả con đường.
Quán nước và nhà hàng tràn đầy người là người, bàn ghế được sắp xếp kín cùng những bữa tiệc đặc biệt để mọi người cùng nhau chia sẻ và tận hưởng.
Và còn có rất nhiều những gia đình đi dạo trên phố, các nhóm bạn bè đang hòa mình vào bầu không khí sôi động này nữa.
Lúc này đây, khi mà cha mẹ hắn bế lấy Sane đi ở phía trước, hai con quạ và một con mèo đi đâu đó chơi rồi, còn Sana và Misaki cùng nhau đi ở phía sau, thì Sana liền nhân lấy cơ hội này lôi chiếc dù mà mình đã mua từ trong bóng ra. Rồi nở lấy nụ cười đưa nó cho người con gái bên cạnh mình.
“ Quà sinh nhật của ngươi, nó rất là kỳ diệu đó.”
Misaki gặp vậy liền hơi sửng sốt một chút rồi nở lấy một nụ cười vui vẻ, thứ hiếm khi xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của nàng và nhận lấy cây dù.
Còn Sana lúc này thì sao, hắn đang ngẩn người đứng im lấy, không hiểu sao mà khi vừa mới nhìn thấy nụ cười tuyệt đẹp trên khuôn mặt vô cùng mỹ lệ đó, trái tim của Sana lại mất kiểm soát mà đập rộn ràng lên, cái cảm giác xao xuyến này đây là chuyện gì xảy ra. Hắn,… không thể hiểu nổi.
— QUẢNG CÁO —
Và cứ như thế, thời gian sau đó tâm hồn của Sana như là đặt ở tít trên trời cao vậy, không hề có ý thức gì trong lúc đi dạo cùng với gia đình của mình. Chỉ đến khi trở về nhà, leo lên phòng, đắp chăn, nhìn chằm chằm lên trần nhà được một lúc và nghe lấy thông báo danh mục sản phẩm được đổi mới thì hắn mới lấy lại tinh thần được.
[1. Vòng Càn Khôn
Giá: 200GP]
[2. Hebi Hebi no Mi, Modelo: Yamata no Orochi
Giá: 200GP]
[3. Batto Batto no Mi, Model: Vampire
Giá: 500GP]
[4. Inu Inu no Mi, Model: Okuchi no Makami
Giá: 500GP]
[5. Tori Tori no Mi, Model: Phoenix
Giá: 500GP]
[6. Phong Hỏa Luân
Giá: 500GP]
[7. Mầm non Sinh Mệnh Chi Thụ - Elysium
Giá: 1.000GP]
[8. Legendary Pokemon – Palkia
Giá: 2.000GP]
[9. Legendary Pokemon – Dialga
Giá: 2.000GP]
[10. Infinity Stone – Sức Mạnh
Giá: 7.000GP]