• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 106. Kẻ chủ mưu

Trong khi Akehi đang dùng lấy Haki Bá Vương của mình để áp đảo hết tất cả linh hồn của những tên cướp của băng Sói Thảo Nguyên, thì cách khu cư trại không xa về phía bắc, có lấy hai hình bóng đang vắt chân lên cổ chạy thục mạng cực kỳ nhanh, xuyên qua màn đêm hiu hắt của những ngọn đồi núi chập chùng này.

Và hai hình bóng đó bất thình lình là anh em nhà Chuột. Lí do mà bọn hắn đang phải gấp rút chạy trốn như thế này đây, cũng bởi vì vừa nãy, khi mà Akehi xuất hiện từ trên trời thì, bản năng sinh tồn mãnh liệt của họ mách bảo phải rời khỏi chỗ cư trại ngay lập tức.

Và có lẽ cũng chính bởi vì cái bản năng sinh tồn kinh khủng đó mà khi lúc đi bắt người, bọn họ đã vô ý thức bỏ qua đi Ngũ công Tử Akira đang được hai người Sana và Inoue bảo vệ lấy, khiến cho hai tên đó đã may mắn tránh thoát được một lần phải chết.

Nhưng mà lúc này đây, dù có đang chạy bán sống, bán chết như thế nào đi nữa thì cái nguy cơ mãnh liệt trong tâm trí của Hai anh em nhà Chuột vẫn không hề giảm bớt chút nào, nó cứ âm ỉ bám lấy giống như là Thần Chết cũng đang vắt chân lên cổ chạy ở phía sau mông bọn hắn vậy.

Vừa cố hết sức chạy không ngừng nghỉ, Chuột Bạc vừa mếu máo nói.

“ Chuột anh ơi, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, ta vẫn còn cảm thấy cực kỳ bất an, nó như là bị lún vào vũng bùn vậy.”

Chuột Vàng nghe vậy, tuy cũng cảm thấy bất an giống như em hắn, nhưng mà vẫn phải cố gắng lên tiếng trấn an và thúc dục đối phương.

“ Cứ chạy đi, cứ chạy đi Chuột em, chỉ cần chúng ta chạy đủ nhanh thì sự nguy hiểm này sẽ dần dần đuối sức và bỏ qua chúng ta thôi.”

Nhưng mà thật tiếc làm sao, cái nguy hiểm đang đuổi theo bọn hắn lúc này lại không hề dùng chân mà chạy, mà là đang bay ở vùn vụt ở trên cao.

Từ trên không trung quan sát hai người đang đào tẩu phía dưới, Sana cũng không thể không cảm thấy hai tên tội phạm này thực sự là rất đặc biệt và kỳ hoa. Nhưng mà dù vậy thì cũng không thể để bọn chúng trốn thoát được.

Nghĩ như vậy Sana liền đưa tay chỉ xuống hai tên đó và vẫy lên nhẹ một cái.

Và ngay sau đó, khi mà hai người Chuột Vàng và Chuột bạc vẫn còn đang mải mê chạy thì, bất thình lình cái cảm giác nguy cơ trong tâm trí bọn họ đột nhiên bùng nổ lên.

Và không kịp hai người có phản ứng gì thì bất ngờ từ dưới mặt đất trồi lên lấy hai sợi xích màu đen, chớp mắt trói lấy đôi chân đang chạy đó. Và khiến cho hai anh em nhà chuột ngã nhào về phía trước, theo quán tính lăn mấy chục vòng trên mặt đất.

Khi hai người đang trong cơn đau đớn vì mới bị ngã đau, và chưa kịp bọn hắn tỉnh táo lại, thì những sợi xích đang trói lấy đôi chân đột nhiên bắt đầu dài ra và quấn chặt lấy toàn thân của bọn hắn.
— QUẢNG CÁO —


Và rồi, không đợi hai anh em nhà chuột có thể nói thêm câu nào thì những sợi xích đó đã quấn lên cổ của bọn hắn và rất nhanh, chỉ hơi dùng sức nhẹ thôi, hai cái đầu mào vàng và mào bạc đã bị đứt lìa khỏi cổ, với tình trạng trợn tròn mắt lên vì không thể tin được.

Ý nghĩ cuối cùng của hai người đó là một sự mơ màng không hiểu, chẳng lẽ lại giết luôn mà không muốn nói chuyện sao?, không muốn nghe bọn hắn cầu xin tha thứ sao? Kỳ lạ vậy?

Sà xuống mặt đất nhìn lấy hai cái đầu chết không nhắm mắt của anh em nhà chuột, Sana thầm than. Mặc dù rất muốn nghiên cứu xem trực giác của hai tên này làm sao lại mạnh mẽ như vậy, nhưng mà hắn lại không biết làm gì để nghiên cứu thứ đó, nên là rảnh rỗi đâu mà có thời gian nói chuyện với những người sắp chết.

Với lại hai tên này chạy hăng hái quá mà, làm hắn phải mất cả đống sức lực để đuổi theo, vậy nên nếu đã bắt được thì liền giết quách cho xong, để còn quay lại chỗ của Akehi nữa.

Phía bên cư trại, ngay sau khi Akehi nhẹ nhàng giết đi vị Đội trưởng đội Cận Vệ Meiji thì con Hoả Long mãnh liệt ở trên cao đã không có ai điều khiển và cung cấp thêm Charka nữa nên là ngay lập tức bùng nổ luôn ở trên không và dần dần tan biến đi.

Sau đó, bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng lên rất nhiều khi mà Akehi chỉ đơn giản quét qua 50 tên cướp và 20 con sói vẫn còn đang đứng được lúc này.

Bắt gặp lấy ánh nhìn của hắn khiến cho hầu hết tất cả những người và con chó sói đó đều hốt hoảng mà lùi về phía sau hai ba bước.

Mấy con chó sói bởi vì vừa mới chịu lấy khí tràng khủng bố đó, nên là dù vẫn còn đứng vững được nhưng mà lại cực kỳ kinh sợ lúc này. Và thế là chúng không để ý lấy những người chủ nhân vẫn còn đang đứng bên cạnh mà vội vã cụp đuôi chạy trốn đi.

Mấy tên cướp thì thấy rằng nhân số bên mình vẫn còn rất đông, nên là dù tự tin đã biến mất nhưng lòng can đảm vẫn còn lại một chút. Bọn hắn tin rằng vẫn có thể xử lý lấy hai thằng nhóc phía trước.

Nhưng niềm tin ấy lại cấp tốc bị phá diệt đi khi thấy được Akehi lại nhẹ nhàng chớp mắt vung lấy cây gậy được phóng to một cách cực kỳ khủng bố của mình, đập nát thêm hơn mười tên cướp nữa, trong đó có cả tên thủ lĩnh.

Lúc này, sự tự tin và can đảm của những tên cướp còn lại đã bị sụp đổ hoàn toàn, và ngay sau đó chỉ có thể hốt hoảng đuổi theo mông của mấy con sói đã chạy trước đó.

Gặp những tên cướp còn lại đã không còn dũng khí để chiến đấu nữa và chạy trốn đi, Akehi cũng không muốn đuổi theo bọn chúng làm gì nữa.

Lúc này sự an toàn của người con gái bên mình mới là điều quan trọng nhất. Thấy Ami đã bình tĩnh lại một chút rồi, hắn liền quay sang thanh niên A lên tiếng hỏi.
— QUẢNG CÁO —

“ Ngươi có thể lo nốt những tên đã ngất đi không?”

Thấy được đối phương gật đầu, Akehi liền mang Thất Công Chúa rời xa chỗ này một chút, có thể lúc nữa cảnh tượng ở đây sẽ rất là tàn bạo, không thích hợp để cho nàng nhìn thấy.

Dõi theo bóng lưng của hai người Akehi dần đi xa, A đột nhiên trầm mặc khi nhận ra một điều trong lúc đã chứng kiến lấy tất cả mọi chuyện tối nay, vậy ra từ trước đến giờ tên đó vẫn chưa lần nào dùng ra toàn bộ sức mạnh của bản thân sao.

Rồi nhìn về phía đám cướp đang nằm ngất trên mặt đất, hắn thầm cười khổ, thành ra công dụng của mình khi đến đây chỉ là nói mấy câu và xử lí lấy rác rưởi thôi sao.

Trong lúc A giết chết từng tên cướp vẫn còn bất tỉnh thì Sana đã trở về và đang ở tít cao trên không trung, bắt tay vào việc hấp thu lấy những linh hồn đang trên đường đến tịnh thổ khi vừa mới chết ở chỗ này.

A giết chết tên nào thì hắn có được linh hồn của tên đó, và đợi cho đối phương xử lí sạch những tên cướp thì Sana cũng xong việc.

Tuy rằng đã hấp thu hết những linh hồn rồi nhưng Sana cũng không trở về với đám người Akehi ngay.

Mà là lôi ra linh hồn của vị Đội Trưởng đội Cận Vệ mà mình đã bảo quản lúc nãy để hỏi đối phương về toàn bộ vụ việc này.

Đây là một kỹ xảo nhỏ cho việc thu thập tình báo từ những người đã chết mà Sana đã khai phá ra bằng cách vận dụng khả năng can thiệp vào linh hồn của mình.

Nhìn lấy linh hồn của Đội trưởng đội cận vệ đang mơ màng ngơ ngác ở trước mặt mình, ánh mắt của Sana bắt đầu phát ra một ánh sáng màu đỏ tác động đến ý chí còn sót lại của linh hồn đối phương và nghiêm túc lên tiếng.

“ Linh hồn, hãy nghe theo lệnh và trả lời thành thật bất cứ câu hỏi nào của ta”

Khi lời nói của hắn kết thúc thì linh hồn của Meiji đột nhiên run lên một hồi rồi đôi mắt dần dần trở nên có thần một chút, nhưng vẫn còn ngơ ngác hướng về phía Sana lên tiếng.

“ Vâng thưa đại nhân”

Sau đó thì Sana bắt đầu vào việc hỏi chuyện thì rất nhanh hắn liền biết tất cả những gì mà tên này đã làm.
— QUẢNG CÁO —


Từ việc thuê nhóm Hải Sa mà bọn hắn đã chạm chán lúc trên biển, sau đó là băng cướp vừa mới gặp vừa nãy, cùng với mục tiêu chân chính là Ngũ Công Tử Akira, nhưng mà do hai tên chuột kia bắt nhầm nên mọi việc đều đổ bể tất cả.

Biết được điều này Sana cũng tội nghiệp thay cho đối phương, đúng là không thể lường trước được bất cứ điều gì sẽ xảy ra mà.

Cuối cùng và quan trọng nhất, Sana rốt cuộc đã biết được ai là kẻ chủ mưu cho tất cả mọi việc này, đáng ngạc nhiên người đó không phải là Nhị Công Tử Asuka như hắn đoán, mà là một người con trai khác của Đại Danh của Hoả Quốc – Tam Công Tử Akihito.

Nguyên do Akira bị nhằm vào thì không biết được, nên chắc không phải là tranh đấu vương quyền, vì nếu vậy thì Nhị Công Tử Asuka cũng phải là mục tiêu. Mà việc này cũng chả quan trọng đối với hắn lắm, dù sao cũng là việc nhà của người ta.

Tuy rằng Sana đã coi hai người Akira và Ami là bạn rồi, nhưng đó cũng không phải lí do chính đáng để hắn can thiệp vào chuyện của gia đình Lãnh Chúa Hoả Quốc. Hắn chỉ cần đảm bảo an toàn về sau cho hai người kia là được rồi.

Nghĩ thông suốt, Sana liền trở về khu cư trại, dùng bóng bao bọc lấy thi thể của tên Đội Trưởng Đội Cận Vệ, xong rồi liền bay về hướng mấy người Akehi, và khi đến nơi thì hắn lại hơi ngạc nhiên nhìn về phía Raikage Đệ Tứ tương lai.

Thấy được ánh mắt nghi ngờ của Sana đang nhìn lấy bao tải trên vai của mình, A cũng thật sự rất là bất đắc dĩ. Không nghĩ tới từ lúc bị bắt cóc đến giờ, đứa bé Masahito chưa hề tỉnh lại, mà vẫn đang ngủ một cách cực kỳ ngon lành.

Gặp vậy, hắn cũng không muốn gọi đứa trẻ dậy làm gì nữa. Như thế cũng tốt cho nó, khi tỉnh dậy có thể chỉ đơn giản nghĩ đến là bản thân đột nhiên ngủ đi và không hề có ấn tượng gì về vụ bắt cóc.

Thấy mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi, Sana cũng không muốn lãng phí thời gian làm gì nữa mà điều khiển lấy mảng bóng nâng mọi người lên rồi hướng về phía Lôi Chi Đô bay đi.

Có lẽ là vì tâm tình đã được Akehi trấn an và không còn cảm thấy lo lắng hay sợ hãi nữa, nên sau khi được Sana mang bay lên bầu trời, Thất Công Chúa Ami liền giũ bỏ đi tất cả sự ủ rũ trên khuôn mặt, và thay vào đó là sự hưng phấn cực kỳ trong khi cảm nhận lấy bầu trời xung quanh.

Nhìn thấy nàng lúc này, Sana chỉ có thể lắc đầu cảm thán, đúng là tuổi trẻ ngây thơ a.

"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải. Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."

Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt
Cảm ơn các độc giả khi đã đến với bộ truyện của mình. Mình cũng cảm ơn với những đánh giá tốt, những đề cử mà mình nhận được. Nhờ có chúng mà mình đã có được động lực lớn lao để hoàn thành lấy câu chuyện này mỗi ngày. Và cũng mong rằng mọi người có thể tiếp tục ủng hộ truyện của mình. Vậy nên để chuyện có thể thu hút thêm nhiều độc giả hơn nữa. Cầu đánh giá tốt, cầu đề cử, cầu bình luận mọi người ơi (~•~)
liên quan Spice Up Your Love Life