• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 28: Thế ngoại đào viên
Để tránh bị rơi xuống dưới tán xương nát thịt, Tịch Lam chui vào động phủ của mình, để mặc viên châu này rơi xuống, dù sao nó chỉ nhỏ bằng một hạt sen, lại rất cứng, có rơi thế nào cũng chẳng vỡ được.

Ở bên trong là một không gian đen kịt, ở giữa mênh mông vô định là một ngọn núi cao, đỉnh núi bị san phẳng, khắp nơi phủ đầy hoa đào. Hóa ra đây mới là hình dạng thật sự của Tịch Lam đảo.

- Những cây đào này ở đâu ra vậy? Hơn nữa chúng còn biết phát sáng.

Tịch Lam bước chân lên mặt đảo thì vô cùng ngạc nhiên, hắn không nhớ mình có trồng đào ở đây. Sau khi tìm thấy đám người đang nhậu nhẹt, say xỉn thì mới biết.

Hóa ra là lúc trước vào đây thì nơi này đen kịt, chả có gì vui cả, vậy là mọi người chung tay bắt đầu cải tạo nơi này. Đình viện, lầu các, suối nhỏ, hồ lớn,... Đều là do mọi người xây dựng, còn hoa đào là do mọi người ăn đào tiên ném hạt ra, bọn chúng sau khi rơi xuống liền mọc chân, tự chạy đi chôn mình xuống đất, đua nhau mọc lên với tốc độ chóng mặt. Bọn nó điên cuồng hấp thụ linh khí, hút cạn luôn Thiên Độc Trì, sau đó thì liền bắt đầu phát sáng và nở hoa.

- Ra là vậy, trên đời quả là có nhiều thứ kỳ lạ. Bây giờ, đảo chủ ta tuyên bố, đào hoa yến chính thức bắt đầu!

Mọi người nghe vậy thì liền vỗ tay hò reo, có vẻ tiên nhân, thần thánh đều thích tiệc tùng. Tịch Lam cho đào một cái hố sâu đến tận chân núi, sau đó lấp đầy nó bằng tử tinh linh thạch và ngũ hành thạch. Đa Bảo đạo nhân thấy vậy thì liền kéo hắn ra một bên hỏi nhỏ:

- Ngươi đây là dọn kho Thiên Đình đó hả?

Tịch Lam liền phất tay nói:

- Thiên đình giàu chảy mỡ, còn đi vào một tòa tháp, khắp nơi đều khảm mấy viên sỏi này, còn rải đầy đất mà không có ai trông coi, điều đó chứng tỏ mấy thứ này không quan trọng nên con lấy hết, ngoài ra còn có tháp đầy dược liệu quý vất như rác, vườn đào rộng lớn chả ai coi...

Đa Bảo nghe tên nhóc này khoe chiến lợi phẩm thì toát mồ hôi lạnh, mấy sư tỉ, sư đệ của ông ở bên thì bụp miệng cười lớn:
— QUẢNG CÁO —


- Đúng là trò giỏi hơn thầy, dọn ba cái bảo điện, một nửa vườn đào, đùa giỡn Hằng Nga... Đa Bảo, ngươi thật có phúc.

Ngoa Lão ngay lập tức nhân cơ hội xỉa xói, Đa Bảo đạo nhân chỉ liếc hắn một cái rồi vỗ vỗ vai Tịch Lam.

- Làm tốt lắm, bọn chúng tạm thời sẽ không làm gì ngươi nhưng ta là sư phụ ngươi, cái hắc oa này Thiên Đình gắn lên đầu ta chắc rồi. Vi sư thay ngươi gánh cũng được nhưng phải thu phí!

Nói rồi, ông phất tay, ngay lập tức hố linh thạch biến mất một nửa, mấy người kia thấy thế thì cười tà.

- Cái hắc oa này đâu chỉ mình Đa Bảo ngươi gánh, phàm là những người tham dự đào hoa yến hôm nay đều phải một phần, vậy nên mọi người cứ tự nhiên thu phí đi.

Không biết tên ôn nào hét lên như vậy, tất cả mọi người vậy là nhào đến, lần lượt xếp hàng lấy quà. Chỉ một lúc, hố linh thạch này đã cạn tới đáy.

- Còn gì không?

Đa Bảo nháy mắt hỏi Tịch Lam, hắn ngay lập tức nhận ra ý đồ của vi sư, phàm là người nhận được lợi ích hôm nay đều tính là ngồi chung thuyền, còn nếu không nhận thì phải lập tức tiêu diệt.

- Còn rất nhiều!

Tịch Lam vỗ tay, ngay lập tức hàng đống pháp bảo, đan dược linh tinh rơi ra, để mọi người tùy ý lựa chọn thứ mình cần. Nhưng họ cũng không nhận không, một số sẽ lấy ít kỳ trân dị bảo ra để đổi, còn một số sẽ để lại lệnh bài của mình, người có nó sẽ được họ giúp một lần, miễn là trong khả năng. Riêng Quy Linh Thánh Mẫu tặng hắn một thứ vô cùng thú vị, một nhánh linh mạch của Hoàng Tuyền. Cái này là một thứ mà nàng ngẫu nhiên có được sau khi đến U Đô.
— QUẢNG CÁO —


Sau khi ném xuống hố, Hoàng Tuyền chi thủy, màu vàng ánh tím không ngừng dâng lên, hoa Bỉ Ngạn lập tức nở rộ khắp mặt đất. Chỉ cần Hoàng Tuyền ở U Đô không cạn thì nước ở cái hồ nhỏ giữa đảo này luôn đầy.

Phân chia tài sản xong, Tịch Lam liền mở yến tiệc, đích thân hắn luyện kẹo đường, nấu ăn, chế rượu. Bi Hoan tửu ủ từ hoa Bỉ Ngạn, Xuân Phong tửu ủ từ hoa đào tiên phát sáng là hai thứ đắt hàng nhất. May mà có noãn đỉnh, một lúc có thể luyện chế cả một hồ lớn thành tiên tửu nên không có vấn đề gì lớn cả.

Đào hoa yến của Tịch Lam diễn ra chín ngày chín đêm, hắn bị chuốc cho say quắc cần câu, lúc tỉnh dậy thì mọi người đã rời đi từ bao giờ, tửu trì cũng đã cạn khô, cả hòn đảo tràn ngập sắc đỏ và hồng này giờ đây thật yên tĩnh, thật cô quạnh.

Đi lang thang khắp đảo, Tịch Lam phát hiện ra những quả trứng rồng kia đã nở từ bao giờ, chỉ còn lại toàn vỏ. Vậy là hắn lần theo dấu vết đến bên hồ, ngay lập tức liền vui mừng khôn xiết. Tám mươi con kim long nhỏ xíu đang bơi lội tung tăng trong thứ nước cực âm, cực độc kia.

- È hèm!

Hắn hắng giọng đi lại, ngay lập tức mấy con rồng nhỏ này liền lặn xuống nước, biến mất không thấy dấu vết. Tịch Lam nhún vai, hắn ném một ít bồi nguyên đan xuống, ngay lập tức mặt nước nổ tung, gần trăm con rồng quần thảo, tranh nhau đan dược.

- Quần long tranh thực, thú vị!

Hắn chép miệng, sau đó túm lấy một con ấu long. Con vật tội nghiệp kia cố vùng vẫy nhưng không thoát được. Sau khi kiểm tra sức khỏe toàn diện thì liền nhét vào mồm nó một đống bồi nguyên đan rồi ném trở lại, mấy con rồng khác thấy vậy thì liền sắp hàng, quấn lấy Tịch Lam, yêu cầu kiểm tra sức khỏe cho mình.

Thị uy với đám rồng nhỏ này xong, Tịch Lam lại tiếp tục chu du, lần này là đến một tòa đình viện nhỏ, xung quanh còn có mấy khoảnh dược điền. đẩy cửa bước vào, ngay lập tức hắn thấy một cái giường lớn bằng hàn thiết đặt chính giữa nhà, bên trên là ba con báo đen to đùng đang nằm ngay o o.

- Xoa bụng này!
— QUẢNG CÁO —


Tịch Lam lao tới chỗ con báo đen bự nhất sau đó ôm hôn thắm thiết, con báo này bị đánh thức thì mở ra hai con mắt màu vàng nâu, nó nhìn Tịch Lam một hồi rồi tiếp tục ngủ, mặc kệ cho hắn làm gì thì làm. Nhưng tên suy thận ấy không biết chừng mực, liên tục nghịch ngợm khiến ba báo này tức giận.

- Á à, không đánh là nhớ đòn có phải không?

Ba con báo lắc mình, hóa về nhân dạng rồi leo lên người Tịch Lam. Hắn ngay lập tức ôm chầm lấy mà thủ thỉ.

- Người ta nhớ mà, ai bảo bọn em dễ thương như vậy chứ! Nhất là Miêu Tam, mềm mềm quá nè.

Miêu Tam lúc này liền ưỡn ẹo, nàng ta lần mò cởi đồ Tịch Lam ra rồi nói:

- Tốt, đến lúc thực hiện lời hứa rồi, ba trăm hiệp, không chết không ngừng lại!

Bảy ngày sau, Tịch Lam lúc này mới bước xuống giường được. Bọn Miêu Nhị chơi ăn gian, không phải là ba trăm hiệp mà là mỗi người ba trăm hiệp. Không ăn không nghỉ, liên tục dùng đan dược không ngừng mới giữ lại được một mạng này của hắn.

Ba con mèo ấy chơi xong thì phủi mông bỏ đi, tuy hắn không biết tu vi của ba cô vợ này thế nào nhưng chắc chắn ngay cả sư phụ cũng sẽ gặp rắc rối nếu bị họ vây công. Khi hắn bước ra ngoài đã thấy Miêu Tam đang huấn luyện lũ rồng kia, cứ lâu lâu nàng ta lại chọn một con, liếm láp vài cái khiến mấy vật nhỏ này run lên cầm cập.

Ma Pháp dị giới, nơi sinh ra các chủng tộc huyền bí như Elf, Dark Elf, Goblin, Orc, Troll, Undead... Thế giới Fantasy đầy phép màu. Cùng đến với bộ truyện dí dỏm, nvp có chiều sâu, thế giới rộng lớn đầy bí ẩn từ thời đại cũ và mới. Nơi mà con người tái thiết lại thế giới một lần nữa, để rồi gặp phải kẻ thù không thể chống đỡ. Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới main mang theo hệ thống gọi là Phiền Bỏ Mẹ.
liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan liên quan